Nhiều người sau khi lập gia đình thấy mình lúc nào cũng như bị trói buộc, tù túng bởi sự quan tâm “quá mức” của vợ hoặc chồng. Có người còn tìm cách kiểm soát vợ hoặc chồng mình không chỉ ở công việc, tiền bạc mà cả các mối quan hệ bạn bè, xã hội. Nói chung, họ cảm thấy bị bó buộc, cuộc sống trở nên ngột ngạt và mất hết quyền tự do cá nhân.
Có người kết hôn xong đòi hỏi người còn lại cứ phải kè kè bên cạnh nhau như hình với bóng và cho rằng đó mới là gia đình hạnh phúc. Để rồi cũng có người bỗng dưng phải hy sinh tất cả những sở thích cá nhân để làm vừa lòng vợ hoặc chồng mình.
![Có thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'ANSG ANSGLAW LAW 'KHOẢNG TRỜI RIÊNG' TRONG HÃN NHÂN...'](https://scontent.fsgn13-4.fna.fbcdn.net/v/t39.30808-6/307570895_138440905573952_1470089755328611260_n.jpg?stp=dst-jpg_p843x403&_nc_cat=107&ccb=1-7&_nc_sid=730e14&_nc_ohc=wawxY4qowd8AX9aLBRR&_nc_ht=scontent.fsgn13-4.fna&oh=00_AT95XKkpljv4D_4mp4gArJLQPlZPKZXRsG4vDy4bK7JTCQ&oe=632C8C7E)
Thực tế cho thấy trong cuộc sống ai cũng cần có một bầu trời riêng. Đó là sự tôn trọng những mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, những sở thích cá nhân hay những phút giây riêng tư trong tâm hồn mỗi người, để mỗi người tự ngẫm lại khoảng thời gian đã trôi qua, xem xét lại bản thân.
Nói như vậy không có nghĩa chúng ta được quyền quên đi những cái chung trong gia đình. Không nên quá tự do vì nếu tự do quá có thể sẽ khiến cuộc hôn nhân trở nên mạo hiểm.
Đôi khi, sự “xa cách” đó không làm tình yêu giảm đi mà có thể là những liều thuốc “tăng lực” làm cho tình cảm vợ chồng trở nên mặn nồng hơn. Khi tách rời nhau ra, họ có cơ hội thăm dò chính mình, phát hiện giá trị bản thân và thấy được tầm quan trọng của người kia.
Do đó, hai vợ chồng cần tôn trọng những khoảng trời riêng của nhau, khoảng trời đó chính là những mối quan hệ, những không gian, mong muốn riêng, những quyết định riêng và rất nhiều những cái riêng khác.
Khi cả hai không hòa hợp, không hiểu nhau, không đồng cảm và không điều chỉnh cái tôi của mình, dung hòa cái riêng với cái chung, để có thể cảm nhận đồng điệu với nhau thì cuộc sống hôn nhân của họ ngày càng thêm ngột ngạt, bức bối.
Sự ngột ngạt trong hôn nhân chỉ có khi một trong hai người xem trọng cái tôi quá lớn của mình, xem mình là nhất, buộc bạn đời phải đánh mất đi khoảng trời riêng, vui vẻ mà phục vụ cho ước muốn của cá nhân.
Đừng nên bắt nhau hy sinh hết sở thích cá nhân
Mỗi người đều cần khoảng trời riêng như hít thở bầu không khí của mình, làm cho cuộc sống thi vị hơn. Cho nhau khoảng thời gian, không gian suy nghĩ riêng tư là điều cần thiết để duy trì một mối quan hệ bền lâu.
Theo các chuyên gia tâm lý, trong đời sống vợ chồng, không thể phủ nhận sự cần thiết của những phút riêng tư, nhưng cần phải biết tạo ra những mối quan hệ chung giữa vợ chồng mới là điều chủ yếu để giữ hạnh phúc gia đình được bền lâu.
Mặc dù vậy, cả hai cũng nên biết cách khéo léo vun vén tình cảm cho nhau, đừng để người kia cảm thấy trở thành người ngoài cuộc, hoặc người xa lạ. Khoảng trời riêng ấy lại rất cần có giới hạn… Nếu để tự do quá, khoảng trời riêng cứ ngày càng to ra thì những nguy cơ về sự tách biệt, độc lập, cái tôi của mỗi người sẽ rất lớn.
Giới hạn của khoảng trời riêng chính là sự trung thực, tự nguyện thông tin cho nhau và tạo niềm tin cho nhau; là ý thức mỗi người trong việc xây dựng lòng tin trong nhau. Đừng dùng khoảng trời riêng ấy để phục vụ cho những ham muốn nhất thời, biện minh cho những điều khuất tất.
Với một tình cảm chân thành, đủ lớn, đủ sâu, đủ đậm thì hai người sẽ tự điều chỉnh khoảng trời riêng kia cho phù hợp với người mà mình yêu thương. Xét cho cùng, khoảng trời riêng đó chỉ nên là mảnh trời nho nhỏ thi thoảng dùng tới mà thôi!
Theo Tuổi Trẻ